Chap 22:
Ngọn nến vừa tắt , mọi thứ chìm ngập trong 1 bóng tối . Bóng tối đó tuy ko thể thấy gì nhưng nó lại fản ánh tâm trạng của nhiều điều .
Đã bao lần nước mắt rơi trong đêm thâu như thế .
Đã bao lần fải chịu đựng sự đau khổ đến mức cùng cực .
Ko biết fải nói gì , làm gì để sự bình yên mãi tồn tại , để con tim bớt đau khổ .
Hôm nay kĩ viện thật đông đúc , mọi người đang lo cho “hôn lễ” của JH & KJN . Ai cũng có fần fấn khởi vì sắp đc dự 1 buổi tiệc lớn như thế . JH ngồi trong khuê fòng , MH đang trang điểm cho nàng . Đôi mắt nàng nặng ưu tư , cứ trông ra 1 nơi nào xa xôi & ko thể biết điểm dừng , tâm trạng nàng ko như trước . Đôi lúc nàng tự mỉm cười nhưng đó chẳng khác nào 1 nụ cười đau đớn tận cùng .
Trong lòng nàng luôn dâng lên 1 ước muốn là bay khỏi cái lồng này , cái lồng giam hãm tình yêu & cả số fận của nàng nữa . Lúc nào cũng thế cả .
_ tiểu thư , đã xong rồi ạ !
_ ừ , em hãy ra ngoài 1 lát , ta muốn 1 mình – JH nói với MH nhưng mắt vẫn chú mục vào sàn .
_ dạ , tiểu thư …………….
Rồi MH ra ngoài , để lại trong căn fòng 1 sự im lặng cùng với nỗi buồn cứ mãi vương vấn .
“Họa công , thiếp phải làm sao mới có thể đến bên chàng đây . Tất cả dường như đã kết thúc với thiếp khi lần đẩu tiên thiếp tự hiểu ra rằng mình fải rời khỏi nơi đây để đến tay của 1 chủ nhân nào đó . Trong lòng thiếp quặn đau khi ko có chàng bên cạnh . Mỗi lúc trôi wa là 1 nỗi đau ko thể nào thiếp có thể chịu đựng . Âu cũng là số fận , thiếp ko hề trách cứ , nhưng liệu sau này thiếp có thể wên đc chàng ko ? thiếp có thể chỉ mãi xem chàng như 1 lần lỡ lầm hay là như 1 cơn gió thoảng ….thiếp muốn đến bên chàng , trao cho chàng tình yêu đẹp nhất , cho chàng những điều quý giá nhất & ở trong vòng tay chàng mãi mãi ………………………”
Nàng rời khỏi chỗ ngồi & mở cánh cửa lớn . Cái ko khí náo nhiệt tràn vào căn fòng chứa đựng nỗi buồn . Những ánh mắt kia , những nụ cười kia đang giàn trải khắp nơi . Tất cả những điều đó ko thể làm tan đi nỗi buồn mà nàng đang chịu đựng .
Cả thế giới kia ko ai có thể hiểu rõ cho nàng , nhưng dù có hiểu thì cũng chỉ có 1 người mà thôi . 1 người có cùng tâm trạng với nàng , 1 người đã dùng nàng làm nguồn cảm hứng , dùng nàng làm người ở trong lòng …………….
Trên những ngón tay mềm mại.
Không thể chống đỡ sự cô đơn mà ta đang chịu đựng.
Ta kêu gọi tên người.
Người khóc giống như hoa đang nở.
Phảng phất nỗi sợ hãi.
Ánh mắt người là ngọn đèn chiếu sáng của ta.
Soi rõ phương hướng cho ta.
Một bước lại một bước.
Trái tim ta chạy về phía người.
Ở ngoài song cửa.
Trái tim ta không thể ngừng xao động dù chỉ là một khắc.
Tình yêu, tình yêu.
Tình yêu ngốc nghếch.
Ta giống như kẻ ngốc nghếch.
Dù cho đau thương, mệt mỏi.
Vẫn muốn đến bên người.
Vẫn muốn ôm ấp người.
Cho dù nước mắt tuôn.
Người ta trân trọng.
Người ta không thể đến gần.