Cứ mãi đi theo nàng không buông tha, và chính nàng cũng không muốn được buông tha một cách dễ dàng như vậy. Nàng vẫn muốn nó tồn tại mãi trong chính cõi lòng nàng.
Đó là điều nàng mong đợi nhất, một điều không khó thực hiện........
Các vị đại nhân đã ngồi vào chỗ của họ. Ai cũng nghiêng mình để có thể nhìn rõ được JH. Nàng, với gương mặt lạnh lùng, đã xướng lên những nốt đầu tiên khi được lệnh của KJN. Không hiểu rõ được trong đôi mắt ấy hiện tại đang chứa chất điều gì. Chỉ thấy vẻ bề ngoài đang chán nản với thực tại và nhanh chóng muốn thoát khỏi nó thôi.
Rượu được rót đầy ly, những nụ cười, tiếng nói, tất cả đều có mục đích riêng. KJN đang giới thiệu về những bức tranh của mình và cũng đang giới thiệu về những dự án lớn hơn. Tuy nhiên, ông vẫn không sao quên được mục đích chính của ngày hôm nay, nhằm ra mắt phu nhân của ông.
_ đây là phu nhân của tại hạ - ông lên tiếng sau khi đã uống cạn một hớp rượu và trước đó đã nói khá nhiều về chuyện công việc.
_ ồ, ngài quả là có phước nên mới có được một vị phu nhân xinh đẹp thế này – Kim đại nhân vuốt râu, cười nhận xét. KJN nhìn ông cười khẩy, tỏ ý đương nhiên là phải như vậy rồi!
_ thật là quá khen rồi! tại hạ không dám nhận, mời đại nhân – ông đưa chén rượu ra mời Kim đại nhân, mắt ông ta không một lần rời JH. Nàng không hề quan tâm điều đó.
Ngón đàn của nàng thật sự khiến nhiều người đàn ông phải say mê. Thật là một sự kết hợp hoàn hảo giữa nhan sắc trời ban và tài năng xuất chúng. Nhưng sao nó không đi cùng số phận tốt hơn thế này. Người xưa chẳng đã nói “hồng nhan bạc mệnh” đó sao. Dù có cưỡng cầu cũng chẳng đi tới đâu.
Trước mặt bao người đôi mắt buồn,
Trong lòng suy nghĩ chẳng ai hay.
Ngón đàn đang gảy như chẳng muốn,
Lệ ngấn dùng dằng chẳng dám rơi.
Được thêm một phần nữa của bức họa kia. YB ngừng tay và mỉm cười với EC. Chàng một lần nữa đối chiếu tất cả các nét vẽ một cách nhanh chóng. Chẳng phải chàng không thể hoàn thành nó nhanh hơn thế này mà là vì chàng không cần phải làm vậy. EC đã nói rằng muốn chàng ở bên lâu hơn thời gian vẽ bức họa nên YB đã không để nàng phải buồn. Chàng muốn chuộc lại những gì mà mình đã không làm được với EC, đã khiến EC phải buồn bã.
Ngoài trời không khí có vẻ tốt, có nhiều cơn gió hơn mọi ngày và hôm nay đặc biệt hơn với EC khi có YB bên cạnh. Trong những ngày dài thì nàng chỉ mong ngày được gặp YB mà thôi. Họ thường hay nhìn nhau trong im lặng khi YB lướt những nét nhẹ nhàng, chậm rãi và đôi khi cũng qua lại vài câu. Trong một vài ngày, họ lại nhìn nhau bằng ánh mắt đau khổ hay cũng mỉm cười khẽ khàng.
Ánh mắt họ hay giao nhau trong khi vẽ và điều đó cũng làm họ bật cười. Trong thâm tâm YB đã xem EC như một người bạn rồi, một người có thể giúp chàng khuây khỏa đi nỗi nhớ JH và cũng như vậy, EC xem YB như một người có thể làm nàng xua tan thực tại trong chốc lát.
YB lấy trong đồ dùng của chàng ra một bình rượu nhỏ và nhìn EC. Cả hai cùng cười, YB dọn dẹp bức tranh rồi tiến gần hơn đến EC.
_ hãy uống một ít nhé! – chàng để nghị với ánh mắt khá tinh ranh.
_ được thôi, đây là lần đầu tiên thiếp uống rượu với chàng phải không? – nàng khẽ nhíu mày nhưng vẫn giữ nụ cười trên môi.
_ nếu nói là một trận ra trò thì đây chẳng phải đâu, mà có lẽ đúng theo nghĩa uống rượu thật! – YB cười chua chát.
_ chàng đã uống với JH rất nhiều lần phải không? – ánh mắt nàng lại xa xăm, nàng không còn nhíu mày và đồng thời nụ cười cũng không còn trên môi.
_ EC à! – YB kêu tên nàng rồi lặng im – thôi được rồi, đừng có như vậy chứ, hãy uống đi nào, ta có đem theo chum đây! – chàng lại mỉm cười và lấy chum ra – tuy nhiên không có mồi nhắm – chàng im lặng chút lát – nhưng thôi không sao, nếu có dịp khác nhất định ta sẽ làm lớn hơn thế này.
_ thiếp cũng muốn vậy, đại nhân chắc sẽ tổ chức một bữa tiệc khi chàng hoàn thành xong bức họa thôi.
_ cũng phải, nhưng ta không muốn nhiều người như vậy, ta muốn uống với nàng thôi. Ta nghĩ như vậy thì sẽ tốt hơn và ta không cảm thấy xa xôi với nàng như vậy – YB lại tiếp tục nói, chàng chưa uống ngụm rượu nào mà dường như đã say mất rồi!
Đó là điều nàng mong đợi nhất, một điều không khó thực hiện........
Các vị đại nhân đã ngồi vào chỗ của họ. Ai cũng nghiêng mình để có thể nhìn rõ được JH. Nàng, với gương mặt lạnh lùng, đã xướng lên những nốt đầu tiên khi được lệnh của KJN. Không hiểu rõ được trong đôi mắt ấy hiện tại đang chứa chất điều gì. Chỉ thấy vẻ bề ngoài đang chán nản với thực tại và nhanh chóng muốn thoát khỏi nó thôi.
Rượu được rót đầy ly, những nụ cười, tiếng nói, tất cả đều có mục đích riêng. KJN đang giới thiệu về những bức tranh của mình và cũng đang giới thiệu về những dự án lớn hơn. Tuy nhiên, ông vẫn không sao quên được mục đích chính của ngày hôm nay, nhằm ra mắt phu nhân của ông.
_ đây là phu nhân của tại hạ - ông lên tiếng sau khi đã uống cạn một hớp rượu và trước đó đã nói khá nhiều về chuyện công việc.
_ ồ, ngài quả là có phước nên mới có được một vị phu nhân xinh đẹp thế này – Kim đại nhân vuốt râu, cười nhận xét. KJN nhìn ông cười khẩy, tỏ ý đương nhiên là phải như vậy rồi!
_ thật là quá khen rồi! tại hạ không dám nhận, mời đại nhân – ông đưa chén rượu ra mời Kim đại nhân, mắt ông ta không một lần rời JH. Nàng không hề quan tâm điều đó.
Ngón đàn của nàng thật sự khiến nhiều người đàn ông phải say mê. Thật là một sự kết hợp hoàn hảo giữa nhan sắc trời ban và tài năng xuất chúng. Nhưng sao nó không đi cùng số phận tốt hơn thế này. Người xưa chẳng đã nói “hồng nhan bạc mệnh” đó sao. Dù có cưỡng cầu cũng chẳng đi tới đâu.
Trước mặt bao người đôi mắt buồn,
Trong lòng suy nghĩ chẳng ai hay.
Ngón đàn đang gảy như chẳng muốn,
Lệ ngấn dùng dằng chẳng dám rơi.
Được thêm một phần nữa của bức họa kia. YB ngừng tay và mỉm cười với EC. Chàng một lần nữa đối chiếu tất cả các nét vẽ một cách nhanh chóng. Chẳng phải chàng không thể hoàn thành nó nhanh hơn thế này mà là vì chàng không cần phải làm vậy. EC đã nói rằng muốn chàng ở bên lâu hơn thời gian vẽ bức họa nên YB đã không để nàng phải buồn. Chàng muốn chuộc lại những gì mà mình đã không làm được với EC, đã khiến EC phải buồn bã.
Ngoài trời không khí có vẻ tốt, có nhiều cơn gió hơn mọi ngày và hôm nay đặc biệt hơn với EC khi có YB bên cạnh. Trong những ngày dài thì nàng chỉ mong ngày được gặp YB mà thôi. Họ thường hay nhìn nhau trong im lặng khi YB lướt những nét nhẹ nhàng, chậm rãi và đôi khi cũng qua lại vài câu. Trong một vài ngày, họ lại nhìn nhau bằng ánh mắt đau khổ hay cũng mỉm cười khẽ khàng.
Ánh mắt họ hay giao nhau trong khi vẽ và điều đó cũng làm họ bật cười. Trong thâm tâm YB đã xem EC như một người bạn rồi, một người có thể giúp chàng khuây khỏa đi nỗi nhớ JH và cũng như vậy, EC xem YB như một người có thể làm nàng xua tan thực tại trong chốc lát.
YB lấy trong đồ dùng của chàng ra một bình rượu nhỏ và nhìn EC. Cả hai cùng cười, YB dọn dẹp bức tranh rồi tiến gần hơn đến EC.
_ hãy uống một ít nhé! – chàng để nghị với ánh mắt khá tinh ranh.
_ được thôi, đây là lần đầu tiên thiếp uống rượu với chàng phải không? – nàng khẽ nhíu mày nhưng vẫn giữ nụ cười trên môi.
_ nếu nói là một trận ra trò thì đây chẳng phải đâu, mà có lẽ đúng theo nghĩa uống rượu thật! – YB cười chua chát.
_ chàng đã uống với JH rất nhiều lần phải không? – ánh mắt nàng lại xa xăm, nàng không còn nhíu mày và đồng thời nụ cười cũng không còn trên môi.
_ EC à! – YB kêu tên nàng rồi lặng im – thôi được rồi, đừng có như vậy chứ, hãy uống đi nào, ta có đem theo chum đây! – chàng lại mỉm cười và lấy chum ra – tuy nhiên không có mồi nhắm – chàng im lặng chút lát – nhưng thôi không sao, nếu có dịp khác nhất định ta sẽ làm lớn hơn thế này.
_ thiếp cũng muốn vậy, đại nhân chắc sẽ tổ chức một bữa tiệc khi chàng hoàn thành xong bức họa thôi.
_ cũng phải, nhưng ta không muốn nhiều người như vậy, ta muốn uống với nàng thôi. Ta nghĩ như vậy thì sẽ tốt hơn và ta không cảm thấy xa xôi với nàng như vậy – YB lại tiếp tục nói, chàng chưa uống ngụm rượu nào mà dường như đã say mất rồi!